Nhà thơ Phan Hoàng
Anh rụt rè bảo: “Nếu không cảm thấy bất tiện, bác viết
cho em vài chữ”. Phan Hoàng là thế. Nho nhã. Sẽ sàng. Gọi là viết lời giới
thiệu thì hơi quá. Bởi lẽ, anh cũng là một nhà thơ. Vì quý anh, tôi nhận lời
nhưng hẹn là, nếu tôi viết mà không có cảm xúc thì mong anh bỏ đi. Coi như là
tôi chưa viết...
Thực lòng mà nói, tôi biết Phan Hoàng đã lâu, thường là đọc
các sáng tác của anh, nhưng lêu lổng với anh thì mới đây thôi. Tôi thương Phan
Hoàng ở cái tính vui vẻ, bông phèng, nhưng lao động nhà văn, anh lại rất nghiêm
túc. Đối với anh, thơ chính là cảm xúc và là sự thách đố của số phận. Anh mê sảng
với thơ, đánh vật với thơ hệt như người nông dân đánh vật với ruộng đồng, như
ngư dân đánh vật với biển khơi vậy. Bước gió truyền kỳ của anh
đã chứng tỏ điều đó. Nó cũng là một bước đi mang đầy cảm xúc và sự sáng tạo của
anh. Với ba chương trong tập sách, không tính phần mở đầu và kết luận, Bước
gió truyền kỳ đã cuốn hút tôi từ đầu không chỉ bằng ngôn từ mà còn bằng
sự suy tư của một công dân, một nghệ sĩ.
Người mới con trai người vừa con gái
ước mơ căng tràn ngực gió thanh xuân
Người lên đầu non người xuôi cuối bể
xác hoá mây bay hồn về đất mẹ
Người từ ngàn năm người quên tên tuổi
bỗng gió theo về bỗng gió bay đi…
Có vẻ như Bước gió truyền kỳ của Phan
Hoàng được viết từ cảm hứng lịch sử và cảm hứng thời đại. Khi dùng hình tượng
ngọn gió làm trung tâm, xuyên suốt tập trường ca là anh có dụng ý nói về cái đã
qua, đã muộn, đã trở thành quá khứ, thành lịch sử. Anh đã khéo léo kéo xa về gần,
đưa cội nguồn về với hiện tại. Cả tập trường ca là một câu chuyện truyền kỳ về
công cuộc mở cõi và giữ nước của dân tộc Việt Nam ta. Những vấn đề mà anh đặt
ra trong thơ luôn làm cho người đọc phải thảng thốt, giật mình. Anh không sử dụng
những ngôn từ bóng bẩy, đa nghĩa nhưng lại có sức cảm hoá người đọc, dồn ép người
đọc, tấn công người đọc từ mọi phía, mọi hướng, từ gần đến xa, từ cao xuống thấp
giống như gió Tuy Hoà quê hương vậy. Anh đã đưa vào tập trường ca của mình một
không gian mở đầy máu và nước mắt kéo dài hàng ngàn ngàn năm, thậm chí còn dài
hơn thế:
Lớp lớp người người
tay kiếm tay cờ
lớp lớp người người
tay rìu tay giáo
mắt chớp lửa mặt trời phương Nam
lẹ hơn sóc
mạnh hơn hổ báo
nhanh hơn tiếng hú rừng hoang
lẫm liệt lao mình
máu
máu
máu
mở cõi
máu
máu
máu
giữ nước!
Khi viết ra những dòng thơ mang tính hiệu ứng này, không phải
là anh kể công việc mở nước và giữ nước thay cho ông cha, mà anh muốn người đọc
hiểu ra một vấn đề mang tính muôn thủa là, để có một non sông liền dải như ngày
nay, tổ tiên ta đã phải trả giá như thế nào, từ đó, mỗi người tự tìm ra cách ứng
xử với ông cha thế nào cho đúng. Điều đáng nói là khi viết về lịch sử Phan
Hoàng không sử dụng những ngôn từ xơ cứng, lặp lại những chiến công xưa cũ của
cha ông, mà đưa ra những lập luận khác và những khái niệm khác - Những khái niệm
mang đầy tính lịch sử và nhân văn. Do truyền tải thông điệp một cách mới mẻ,
anh đã làm cho người đọc không có cách gì mà không sẻ chia nguồn cảm hứng và những
suy nghĩ với anh.
Ơi lớp lớp người người
hiên ngang đôi cánh ước mơ chim Việt…
Bước gió vó ngựa uy phong Lê Thánh Tôn…
Bước gió Nguyễn Hoàng
bước gió Lương Văn Chánh
bước gió Nguyễn Hữu Cảnh
bước gió những đoàn quân vô danh
bước gió những lưu dân vô danh
bước gió những nghệ sĩ vô danh
bước gió những mỹ nữ vô danh…
nhập hồn xóm làng
nhập hồn sông suối
nhập hồn núi rừng
nhập hồn biển đảo…
Trường ca Bước gió truyền kỳ của Phan
Hoàng
Phan Hoàng đã cung cấp cho người đọc một nguồn thông tin
mới qua từng số phận và từng địa danh lịch sử. Những dữ liệu mà anh cung cấp
không chỉ làm phong phú tri thức cho người đọc, mà còn giúp cho họ có được một
cái nhìn khách quan bằng văn chương khi tiếp cận lịch sử.
Có thể từ nguồn cảm hứng lịch sử mà tập trường ca của anh
giống như một bài hát với những âm giai khắc khoải, ngợp buồn và đầy nỗi khát
khao. Bài hát của anh vừa thực vừa hư. Thực trộn lẫn hư. Hư hoà trong thực. Anh
gọi đó là những ngọn gió vô danh. Hiểu theo nghĩa trần trụi thì nó không phải
là gió Đông, gió Tây, gió Nồm, hay gió Bấc. Ngọn gió ấy được hình thành qua những
cuộc thiên di văn hoá từ đất Tổ về phương Nam, qua những cuộc đổ bộ văn minh từ
đất Phong Châu vào đồng bằng Nam Bộ.
Những ngọn gió mở đường trĩu nặng ước mơ
khởi từ tình yêu bùn lầy sỏi đá dựng ruộng dựng nương
từ câu hát then ới la đằm thắm váy hoa núi đồi đất Tổ
từ câu quan họ liền anh liền chị hẹn hò Kinh Bắc cởi
áo trao nhau
từ câu bài chòi hò khoan đối đáp duyên hải miền Trung
sóng vỗ
sông nước nhớ thương đọng lại nỗi buồn nông sâu thành
câu vọng cổ
nỗi buồn ngọt ngào gió chướng phương Nam se se cay đắng
nỗi buồn ly hương dựng mới quê hương…
Đọc Bước gió truyền kỳ của Phan Hoàng,
người xem hoàn toàn không có cảm giác bị áp đặt. Nó ngấm vào lòng người một
cách tự nhiên, như lịch sử vốn có. Thông qua ngọn gió, bước đi của gió, anh đã
gởi gắm bao điều tâm sự vừa xa xăm, diệu vợi lại vừa nóng hổi hơi thở hiện tại.
Cách thể hiện thơ của anh thoắt ẩn, thoắt hiện, khi chìm đắm, lúc lửng lơ, làm
cho người xem cứ phải đuổi theo, rượt bắt những câu chữ của anh. Cũng bằng nguồn
cảm hứng lịch sử, Phan Hoàng đã biết cách khai quật lãng quên, buộc người đọc
phải nghiền ngẫm, nhìn lại những giá trị cũ bằng cách tiếp cận mới. Anh khẳng định
một cách chắc nịch là không có dân tộc nào, không có đất nước nào phải oằn vai
gánh mười bốn cuộc chia ly không dám hẹn ngày về như dân tộc Việt Nam. Cũng
không có một dân tộc nào phải gánh chịu nhiều oan trái như dân tộc Việt Nam
này.
Khi lịch sử gồng mình trước những cơn bão lớn
mọi con đường đất nước đều thẳng hướng biên cương.
Phan Hoàng đã lôi kéo người đọc cùng đồng hành với anh cuốn
theo ngọn gió lịch sử, ngẫm ngợi cùng anh những nỗi đau mà mỗi người dân đều phải
gánh chịu, để rồi nâng niu cùng anh những khát khao và cả niềm hy vọng.
Có thể nói Bước gió truyền kỳ của Phan
Hoàng là một tập thơ được thể hiện bằng một tư duy sáng tạo nóng hổi, trong đó
phẩm chất nhà thơ và phẩm chất công dân hoà quyện với nhau một cách khăng khít,
khó có thể phân chia một cách rạch ròi.
Cảm ơn người mở đường
hoá thân bước gió truyền kỳ
ta lang thang khắp mọi ngả đường Tổ quốc
uống dòng hào khí bi hùng ngàn năm
dòng hào khí đánh đổi tinh hoa lớp lớp người người...
Gấp tập sách lại, người xem như vẫn còn nghe văng vẳng từ
ngàn xưa tiếng vó ngựa, tiếng gươm khua và cả tiếng hát ngợp buồn của những người
mở cõi. Ta còn nghe đâu đó tiếng cày cuốc lập ruộng đồng, tạo dựng non sông của
những lưu dân khẩn hoang, làm
ra văn hoá và thóc gạo cho mình.
VĂN LÊ
(Lời tựa trường ca Bước
gió truyền kỳ)
____________________________
Nhà thơ Phan Hoàng tên thật là Phan Tấn
Hùng, tuổi Đinh Mùi, sinh ngày 10.10.1967 ở cuối dòng sông Đà Rằng (hạ
nguồn sông Ba) thuộc thành phố Tuy Hoà; lớn lên ở quê nhà Hoà Đồng,
huyện Tây Hoà, tỉnh Phú Yên. Học phổ thông cơ sở ở Hoà Đồng, học phổ thông
trung học ở Trường PTTH Lê Hồng Phong, từ nửa năm lớp 10 bắt đầu thi vào học lớp
năng khiếu chuyên văn đầu tiên của tỉnh Phú Khánh (cũ) ở Trường PTTH Nguyễn Huệ
(Tuy Hoà) và Trường PTTH Lý Tự Trọng (Nha Trang).
Tốt nghiệp chuyên ngành ngôn ngữ Khoa
Ngữ văn Trường đại học Tổng hợp Thành phố Hồ Chí Minh, nay là Khoa
Văn học - ngôn ngữ Trường đại học Khoa học xã hội và nhân văn Thành
phố Hồ Chí Minh. Từng làm phóng viên - biên tập viên tạp chí Kiến
Thức Ngày Nay, Chủ biên tờ Đương Thời (trước
đây là Người Đương Thời).
Uỷ viên Ban Chấp hành - Trưởng ban
Nhà văn trẻ kiêm phụ trách báo chí - truyền thông Hội Nhà văn Thành
phố Hồ Chí Minh khoá VI (2010-2015), Chủ biên website nhavantphcm.com.vn.
Phó Chủ tịch - Thường trực Hội kiêm Chủ tịch
Hội đồng Thơ - Hội Nhà văn TP.HCM khoá VII (2015-2020), Chủ biên website
nhavantphcm.vn - nhavantphcm.com.vn.
Từ ngày 01.01.2015, nhà thơ Phan Hoàng
còn là Chủ nhiệm Văn phòng miền Nam báo Văn Nghệ thuộc Hội Nhà văn Việt
Nam.
Tác phẩm đã xuất bản:
- Tượng tình (thơ 1995)
- Hộp đen báo bão (thơ
2002)
- Chất vấn thói quen (thơ
2012, tái bản 2015)
- Bước gió truyền kỳ (trường
ca 2016)
- Phỏng vấn Tướng lĩnh Việt Nam (3 tập
1997-2000, tái bản 4 lần)
- Phỏng vấn Người Sài Gòn (2
tập 1998-1999)
- Phỏng vấn Người Hà
Nội (2 tập 1999-2000, tái bản 2 lần)
- Dạ, thưa thầy! (2 tập
2000-2002, tái bản 2 lần)
- Sài Gòn đất lành chim đậu (ký
sự nhân vật tập I-2016, tái bản 1 lần 2016; tập II-2018)
- Sài Gòn đất thiêng khí tụ (ký
sự nhân vật 2017, tái bản 1 lần 2018)
- Sài Gòn ngọt từ da thịt ngọt ra (tản
văn 2018)
Giải thưởng:
- Tặng thưởng Hội Nhà văn Việt Nam
năm 2012 cho tập thơ Chất vấn thói quen.
- Giải thưởng Hội Nhà văn TP.HCM năm 2012
với tập thơ Chất vấn thói quen.
- Giải ba cuộc thi thơ nhạc Đây biển Việt
Nam với hai bài thơ Mặt trời trong ngôi nhà đầy sóng đầy gió, Gió hợp
hôn đất nước, do Hội Nhà văn Việt Nam, Hội Nhạc sĩ Việt Nam và báo
VietNamNet tổ chức năm 2011-2012.
- Giải tư thơ tạp chí Văn Nghệ
Quân Đội năm 2003-2004 với bài Bước gió truyền kỳ.
- Giải nhì thơ sinh viên - học sinh Thành
phố Hồ Chí Minh năm 1989 với bài Áo trắng trong mơ.
- Giải nhất bút ký báo Khoa Học
& Đời Sống năm 1998 với bài Khi nhà thơ làm kinh tế.
Quan niệm về văn học:
Thi ca đối với tôi là một không gian thẩm
mỹ riêng, một thế giới thiêng liêng để tôi được đắm chìm vào đó, tìm thấy vẻ đẹp
của con người quá khứ lẫn hiện tại, tự phát hiện bản thể chính mình. Nhà thơ phải
biết náu mình để cho cái đẹp thi ca lên tiếng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét