Thứ Sáu, 30 tháng 11, 2018

PHAN HOÀNG & THƠ HIỆN THỜI PLUS

      Nhà thơ Phan Hoàng

Nếu chọn một đoạn thơ đậm chất Phan Hoàng nhất theo cảm nhận của riêng mình, tôi sẽ chọn đoạn này:

"ngôi nhà quanh năm ngập tràn tiếng sóng
đong đầy tiếng gió
bí mật chuyển lưu nguồn sáng chân lý kỳ lạ
quang hợp sức mạnh rồng tiên
di truyền bản lĩnh núi non
hội tụ tấm lòng biển cả
hào phóng năng lượng tái sinh giống nòi
cho tôi
con tôi
cho n… tôi"

Đoạn thơ này nằm trong bài thơ Mặt trời trong ngôi nhà thân thuộc - Giải ba cuộc thi "Đây biển Việt Nam", do Hội Nhà văn, Hội Nhạc sĩ Việt Nam và Báo điện tử VietNamNet đồng tổ chức (2011 - 2012).

Những câu thơ vẽ lên phần nào chân dung người làm ra nó. Một Phan Hoàng - kẻ sĩ hào sảng, đầy trách nhiệm với đất nước, giống nòi; một Phan Hoàng - thi nhân vững chãi và tươi mới trong từng con chữ. 

Và nữa, có một Phan Hoàng - công dân toàn cầu, trên hành trình đi tìm bản thể đã chạm tới những nỗi đau khổ của con người trong thế giới hiện đại. Dường như vì lẽ đó, thơ anh ngày càng vạm vỡ và nhức nhối hơn lên.

Trân trọng giới thiệu với bạn đọc Thơ hiện thời Plus một chùm thơ của Phan Hoàng.

NGUYỄN THUÝ QUỲNH giới thiệu trên trang Thơ hiện thời Plus/fb 2017
(Nhà thơ Nguyễn Thuý Quỳnh là Phó Chủ tịch Hội VHNT tỉnh Thái Nguyên,
Tổng biên tập tạp chí Văn Nghệ Thái Nguyên)


CHỮ NGHĨA THỊ TRƯỜNG

Thử ném chữ tình tang ngang dọc
săn chứng khoán chim trời
bán cổ phiếu cỏ dại
người trách nhiệm hữu hạn sẻ chia
thơ đấu giá lên đời

Ai đầu tư cổ phần tri âm
văn chương tình nguyện liên doanh tri kỷ
chữ nghĩa thị trường xuống chó lên voi

chữ nghĩa thị trường
hot

chữ nghĩa thị trường
bạc

chữ nghĩa thị trường
nhạt

Nhiều đêm gối đầu lên hàng đống sách
nghe lòng trống
rỗng
hoang mang


UỐNG BÓNG

Tôi ngồi uống bóng
đêm xua ý nghĩ mưu sinh chợ đời rời rã
từng đốt xương lắc rắc âm sắc cháy rừng

Tôi ngồi uống bóng
đêm nghe mưa thì thào nghẹn ngào tiếng nấc
sấm động gò hoang tức tưởi oan hồn

Tôi ngồi uống bóng
đêm lần giở từng trang từng trang thư tịch cổ
toát lạnh đường gươm giấu mặt tang thương…

bao vương triều vụt trôi
hồn chữ nằm tê tái
bao nấm mộ lụi tàn
cỏ nghĩa nhân cứu rỗi?


TIẾNG THÌ THẦM

Ở giữa hơi nước và mây lạnh
tôi nghe thì thầm
tiếng giữa hoan lạc và thụ tinh

Ở giữa sấm chớp và mưa giăng
tôi nghe thì thầm
tiếng giữa chuyển dạ và sinh nở

Ở giữa áp thấp và bão tố
tôi nghe thì thầm
tiếng giữa hấp hối và cái chết

Thì thầm giao hưởng bất tận
tuần hoàn qua những đại dương phận người lênh đênh
cuốn cánh buồm tôi trôi mê mải hải lưu buồn
đau những chân trời tư tưởng tật nguyền
câu thơ neo bờ nước mắt


CƠN BÃO KÝ TỰ MỚI

Vật vờ như ngọn gió vô hình
trong thế giới ảo
lớp lớp ký tự vô hồn
nhà nhà nhốn nháo
những ký tự thiếu tư duy số phận
tôi bỗng lắc lư
bay
bay
lên
từ muôn đợt sóng ngầm
chìm trong cơn bão không hề dự báo

cơn bão đưa tôi vào thượng tầng khí quyển
say điệu luân vũ thiên nga
lá rừng hoá than trở về xanh cành lộc mới
đá bí mật mở dần pho ký tự núi lửa
đồng hồ ngực biển quay ngược
những vệt đồi mồi biến khỏi bóng đêm

cơn bão nổi mạnh dần lên
thế giới ký tự mới mở ra
mỗi hơi thở nồng nàn bạt ngàn tín hiệu

Em cứ ngon giấc hồ nghi giữa mùa hoa cúc
cơn bão nối những ký tự nồng nàn cất tiếng thuỷ tinh


THƠ VÀ GIÓ VÀ…

1.
Cứ mãi đi tìm thơ ta chẳng biết thơ đến từ đâu
cứ mãi đi tìm gió ta chẳng biết gió từ đâu đến
đi tìm ta đi tìm.

Gió như thơ và
thơ như gió
đi tìm ta đi tìm
gió không như thơ và
thơ không như gió
đi tìm ta đi tìm.

2.
Cánh chim thi ca trong ta càng bay càng xa những đám mây số phận,
ngọn gió thi ca trong ta càng bay càng xa những chân trời khát vọng,
chưa chạm cõi hư không
quay quắt nhớ tiếng người.

Có lúc trong gió ta nghe trái đất tinh khôi nụ cười thơ trẻ.
có khi trong thơ ta nghe trái đất quằn quại giọt nước mắt cạn kiệt
rơi
rơi
rơi…

3.
Cứ mãi đi tìm thơ ta chẳng biết thơ đến từ đâu
cứ mãi đi tìm gió ta chẳng biết gió từ đâu đến
đi tìm ta đi tìm.

Gió như thơ và
thơ như gió
ở trong hơi thở của ta
ở trong mạch máu của ta
ở trong sâu thẳm tâm linh của ta
ở trong cội nguồn cảm hứng sáng tạo của ta
cội nguồn lẫm liệt dựng nên hình hài non nước
bi tráng Tiên Rồng!


EM NÓNG DẦN LÊN

Khí hậu biến đổi từng ngày
trái đất nóng dần lên từng ngày
gió thốc mạnh từng ngày
nước dâng cao từng ngày
rừng cháy lan từng ngày

Những đàn chim di cư tìm bầu trời mới
hay chờ chết?
Những đàn cá di cư tìm nguồn nước mới
hay chờ chết?
Những đàn thú di cư tìm cánh rừng mới
hay chờ chết?

Khí hậu biến đổi từng ngày
da thịt em nóng dần lên từng ngày
hành tinh ta tốc hành khám phá thế giới mới từng ngày

Em
cởi bỏ mọi trang phục pha lê nứt vỡ
cởi bỏ mọi tư duy hình thức đa khô đình nát bến cạn
hoà nhập vào cơ thể ta đang tốc hành về phía ánh sáng
hay đóng cửa
tự huyễn hoặc mình
chờ chết?


MẮT GỖ

Những vân gỗ như những con mắt ngây thơ
trong ngôi nhà sang trọng
nền bọc nhung
tường ốp kín gỗ quí

Chủ nhà thuyết minh về bộ sưu tập gỗ của mình
hùng hồn như trên diễn đàn chỉ đạo bảo vệ rừng
hùng hồn như trên diễn đàn phòng chống tham nhũng
một ngọn lửa dẳng dai chót lưỡi

Ở đâu đó có cánh rừng già đang hấp hối
ở đâu đó có người kiểm lâm mới bị trả thù
ở đâu đó có ngọn núi trọc xói mòn vừa ngã sập
ở đâu đó có cơn lũ quét thất thanh tiếng thú tiếng người

Những vân gỗ quí
trong ngôi nhà sang trọng
như những con mắt lửa giấu kín hờn căm
chờ ngày phát hoả


ĐÊM CỐ ĐÔ NHỚ NGUYỄN CÔNG TRỨ

Ta như chiến tướng trấn thủ biên cương
vung gươm vượt núi băng ngàn
tung vó ngựa mịt mù thẳng hướng kinh đô
mang tham vọng dẹp lũ gian thần
đánh đổ hôn quân
cứu nguy xã tắc
cứu nguy dòng sông ô nhiễm trò chơi dâm tặc
cứu nguy điệu hò đánh đổi đô la nhan sắc
cứu nguy giấc mơ xứ đẹp xứ thơ bay bổng hoa niên

hình như đất trời thương tình
xui khiến ta sớm gặp em
thôn nữ mang hồn cung nữ giam cầm kiếp trước
ngọc ngà và nõn nà
khát khao và ẩn ức
có lẽ người xưa đã sai rồi
danh tướng làm sao sánh được mỹ nhân?

chưa lao vào vũ điệu tử thần
chưa dẹp được ô lại hôn quân
ngày mặt trời chết đứng trước núi đồi âm âm nham thạch
đêm mặt trăng vùi mình cỏ thơm hoang vu phủ khe trinh bạch
một tiếng vọng nóng bỏng dịu dàng
ơi ới ơi đò… căng phồng lồng ngực
ta hiểu vì sao người xưa
mê mải giữa đồng thuyền quyên ư hư ứ hự
rời xa kinh thành ảo vọng phù hoa
thảnh thơi cưỡi bò vàng leng keng lục lạc
mo cau che miệng thế gian


VĂN BẢN DỞ DANG
(Gửi NQ)

1.
Những lúc rơi dưới đáy đớn đau
lơ mơ thấy mình
hồn nhiên thơ dại đại dương bình yên của mẹ
cưỡi cơn hồng thuỷ lặng im
tẩy xoá nếp nhăn tư duy già nua
hằn sâu gương mặt rỗ nhàu trái đất
rỗ nhàu đúc khuôn thần đồng sáng tạo

Những lúc bay trên đỉnh thăng hoa
lơ mơ thấy mình
hào phóng chàng trai độc quyền cánh rừng nguyên sinh
rực hương thiếu nữ
ném phăng kỹ năng dục vọng trang phục mục ruỗng
bồng bềnh ngọn lửa trong ngần khoái lạc
từng đợt sóng tín hiệu kỳ bí dâng tràn
va đập chín chiều ký ức
đánh thức bụi vàng lãng quên

2.
Mọi nền văn minh hình như phát tích từ khoái lạc giấc mơ ánh sáng vô thức chống lại thói quen kỹ năng bóng tối ý thức
kỹ năng nhân danh tiến bộ gặm nhắm từng khoảnh khắc tự nhiên sự sống

3.
Vượt lên đau đớn và thăng hoa
tôi tự tại giấc mơ tôi
mưa ban mai lặng lẽ gióng chuông gọi hồn tận thế
những con chữ như chiến binh chuyển dịch văn bản thơ mãi mãi dở dang

văn bản vô ngôn
văn bản tinh huyết
văn bản ma lực
tâm chấn tín hiệu khoái cảm

4.
Đắm chìm sâu giấc mơ khoái lạc
đắm chìm sâu văn bản dở dang
tôi phát hiện tôi
khác xa dần
xa dần
cánh đồng thâm canh cảm xúc con trâu cái cày
khói lam mây xám ăn quẩn chái bếp thiếu gạo của mẹ
dàn đồng ca hát nhép tân cổ giao duyên mùi mẫn cởi áo trao nhau

Cơn hồng thuỷ khoái cảm âm thầm nổi lên
kỹ năng dục vọng trang phục mỹ từ mục ruỗng bị đánh đắm
từng đợt sóng tín hiệu bụi vàng ký ức dâng tràn

5.
Giữa những cơn sóng tín hiệu
tôi tìm thấy gương mặt lênh đênh tôi
đúng tôi
đớn đau tôi
thăng hoa tôi
trong những văn bản dở dang
văn bản vô ngôn
văn bản không khuôn thước
văn bản không văn bản

6.
Đời người chỉ một gang tay
sao tự trói mình xích xiềng lê dài giá trị bia đá?

Làm sao bùng lên nhiều cơn hồng thuỷ
dâng sóng tín hiệu đỉnh khoái
cuốn phăng những kho văn bản mộng mị ngủ muộn
những kho văn bản ấu trĩ già cỗi
những kho văn bản hư danh giả dối
khủng bố dòng chảy tự do ngôn từ
ám sát khát khao chồi xanh ý tưởng
đe doạ cánh rừng nguyên sinh rực hương thiếu nữ căng tràn văn bản nhựa sống tương lai


THÈM LÀM NGỌN GIÓ TỰ DO
(Tặng TNT)

1.
Những bài báo đặt hàng đang truy đuổi tôi
nhuận bút ứng trước đang truy đuổi tôi
như con chuột bị lũ mèo rượt tới hang cùng ngõ tận

Gục đầu lên máy vi tính
tôi thèm đứt ruột
được làm ngọn gió không đồng phục
không điện thoại
không internet
bay về mái tranh vách đất của mẹ
cởi trần lăn lóc tắm mưa
trưa trưa mắc võng lưng trời
đung đưa tréo chân đã đời trái chín
nghe gà trống xuống giọng tỉ tê gà mái
hung hăng bò ụ động đực phá chuồng

Chiều chiều quạ đói gọi diều
lùa cơm nguội ba trăng
chan hương ngò mắm cái
ọc gáo nước giếng trong
ngửa cổ tưng tưng mấy nhịp bài chòi…

2.
Gục đầu lên máy vi tính
tôi thèm đứt ruột
được làm ngọn gió tự do
bay về mái tranh vách đất của mẹ
hô tập bạn bè
mũ rơm áo dừa phong tướng phong vương
cầm roi thúc bò cờ lau đánh trận

Những đêm mùa xanh ngực nở dậy thì
băng băng đạp xe vượt đồng sình cỏ lác
vượt bầu sen bầu súng
hôn lên đôi mắt rụt rè thôn nữ em
hôn lên đôi môi nứt nẻ ruộng hạn em
hôn lên bầu vú thơm rơm rạ em
hôn đến tận cùng con gái quê mùa em
như Chí Phèo ngấu nghiến da thịt trong veo Thị Nở
vườn chuối nhà em đua nhau trỗ buồng ra trái
những câu thơ không phấn son ngạo nghễ chào đời

3.
Gục đầu lên máy vi tính
tôi thèm đứt ruột
được làm ngọn gió không đồng phục
không điện thoại
không internet
bay về mái tranh vách đất của mẹ
bay về phía vô danh
bay về phía vô thanh
bay về phía vô manh
bay về phía vô tặc
hoá con sáo sậu bước thấp bước cao bập bẹ nói cười… cậc cậc cậc
hoá con mèo mun tủng tẳng tùng tăng tung tẩy khắp vườn
hoá con cóc hiền triết bó gối im ỉm ìm im lắng nghe
trên những gò hoang hoàng hôn hoa dại khẽ hương
trong mỗi ngôi nhà nửa đêm chõng tre kẽo kà kẽo kẹt
mặt trời khát khao mỏi mắt căng mình
rình
ngượng nghịu
cười
toả năng lượng giới tính
bình minh

Ngọn gió ngang tàng
mang đầy cơn đau hy vọng thiếu phụ mùa sinh nở
mang đầy tiếng khóc dự cảm trẻ thơ
mang cả tiếng chim trinh nữ hoá thân từ kiếp trước
rẽ nụ cười tươi nắng ban mai
bay về nguyên thuỷ ước mơ không mầm móng hận thù tận thế.

PHAN HOÀNG
Nguồn: Thơ hiện thời Plus-fb




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐĂNG

NGUYỄN PHAN QUẾ MAI - HÃY NÓI VỀ CUỘC ĐỜI

Xe vút đi trên những con đường cao tốc, còn tôi thì ngồi đó, lặng người trong giai điệu trầm bổng của Khúc Thụy Du. Mùa hạ California nở bun...